Thơ
Đò dọc đò ngang
Ngược xuôi miền sông nước
Tàu chỉ neo một nơi
Có điệu hò bối rối
Vang vọng bến sông này
Mỗi lần tàu qua đây
Sóng đò ngang mở lối
Dệt lên thảm lụa đầy
Nối dọc ngang gần lại
Nay đò đã sang ngang
Để xốn xang đò dọc
Để bến xưa thao thức
Để bến tình dở dang…
Lênh đênh ngàn sông nước
Vẫn nhớ một đò ngang…!
Nguyễn Đình Sinh
Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM số 444
Ý Kiến bạn đọc